Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Ta vẫn mong, ta chờ mãi trong từng ngày quạnh hiu...

27 nhận xét:

  1. Những dòng nhật ký của bạn ấy như gởi lai một nuối tiếc khôn nguôi, day dứt, vụn vỡ.
    Và bạn ấy lại tạm biệt, đi nữa rồi.



    Không nỡ xa
    em Trăng nho nhỏ
    những sớm mai
    Mây Trắng thân thương
    tóc Chị yêu
    thơm mát nắng chiều
    má em xinh
    đỏ hồng hương táo
    thương Bạn hiền
    tấm lòng thơm thảo
    đôi tay ngoan
    đẹp sức cần lao
    Dòng sông thơ
    ngan ngát thủa nào
    Năm ngọn núi
    mênh mang hùng khí ..

    kimdungvu.

    Trả lờiXóa
  2. Lần ấy, Kim Dung cũng vắng lâu, mọi người nhớ bạn biết bao.
    Mình đang đọc lại nỗi nhớ ấy, vào năm trước.
    Và lại mong, bạn sẽ trở về, để trang nhật ký mãi mãi là những câu thơ ngọt ngào không dứt...


    * * *

    Bạn vắng. Tôi bỗng nhớ lạ kỳ.

    Mà bạn cũng kỳ lạ lắm, nói không nhiều, viết không nhiều. Mỗi ngày, cứ “ chạy qua ôm Y. cái rồi về…”, và entry thì bao giờ cũng chỉ là một khổ thơ ngăn ngắn, không đề tựa, nhưng chứa chan cảm xúc. Lời thơ không kiêu sa, không văn chương bóng bẩy. Quanh năm chỉ có tiếng thông reo làm bạn, và nỗi nhớ cháy bỏng về một vùng biển xa dậy sóng. Tâm trạng chưa nghe vui lấy một ngày, hồn thơ luôn chất chứa một nỗi buồn da diết, bùi ngùi, tuyệt cùng cô đơn .

    Sài Gòn mưa nắng hai mùa, nơi bạn ở nóng lạnh hai mùa. Nơi tôi nắng khô rát mặt, mưa ngập ngụa, đường trơn trợt , nơi bạn tuyết lạnh co người. Ta không có điểm gì chung cả, chỉ có một trang blog làm gạch nối , nhưng sao thương mến vô cùng.

    Dạo sau này, tôi viết entry, bạn hay chọn cho một khúc nhạc chèn vào, du dương, êm ái và tôi thấy entry mình “giá trị” hẳn ra.

    Bỗng dưng bạn vắng. Tôi biết bạn không khỏe lắm, đang nghỉ ngơi, nhưng cụ thể thế nào thì mù tịt. Bạn chơi thế là không đẹp, tôi không thích đâu.

    Hôm nay, tôi biết bên ấy tuyết đã tan. Cây đang nở những cánh hoa đầu tiên, và xuân đang về trên mọi ngả đường. Bạn có hân hoan đón mùa xuân không?

    Hãy khỏe mạnh và nhanh viết lại những trang nhật ký nhé.

    Tôi vẫn đợi bạn về, chọn nhạc cho tôi, và ôm tôi mỗi ngày đấy …






    Ở nơi ấy là mùa đông

    gió thổi bạt về một phía

    mênh mông tuyết phủ trắng rừng

    thở hơi khói nhẹ như sương



    Em xoa đôi tay nhỏ bé

    những đường gân xanh cong cong

    ngoằn ngòeo

    nghe sao mệt mỏi

    hằn lên nỗi nhớ miên man.



    Ở nơi ấy rừng thông vươn thẳng

    nghìn năm lá hát lời ru

    khúc hát dịu êm man mác

    bi tráng

    nồng ấm

    cô đơn

    như phận người lưu lạc.



    Em nghiêng mái tóc trong chiều

    ngắm vệt nắng trôi dài trên tuyết

    lạc lỏng giữa trời đông da diết

    cay khoé mắt đắng bờ môi

    bàn tay đặt hờ hững

    bên bậu cửa

    ngắm những bông tuyết vương vương

    phủ mờ mặt kính

    chiều rơi lặng lẽ

    không có ai

    ủ ấm lúc đêm về.




    Hôm nay tuyết tan đầu ngõ

    những đóa hoa xuân

    đỏ rực một góc rừng

    em có thấy không

    nắng lung linh nhảy múa

    những vòng tròn xuyên cành lá

    lấp lánh reo vui

    xuân về muôn hoa lên tiếng hát

    chỉ vắng em con chim nhỏ ngày đông

    nhớ gì mà không chịu ngắm xuân

    hay vẫn tơ vương cùng tuyết trắng?





    -23.08.2009-

    Trả lờiXóa
  3. Bài thơ này giống tâm trạng em quá chị cưng ơi .Thơ buồn man mác ..


    Mong chị ấy sớm quay lại blog để lại cùng hàn uyên tâm sự vui buồn cùng các chị !

    Trả lờiXóa
  4. Đúng là chị ấy qua nhà chị thì chỉ là "ôm" hay "hun" rùi đi mất. Mỗi sớm mai hay mỗi lúc hoàng hôn là em lại thấy.
    Chị ấy có vẻ ít nói chị hén. Nhưng những người ít nói đôi lúc lại tình cảm dạt dào à nha chị.
    Mong chị ấy vui vẻ, bình an nha chị.

    Trả lờiXóa
  5. @ ngocyen054 : Mỗi ngày, cứ “ chạy qua ôm Y. cái rồi về…”. Người khác làm như vậy có được không ?

    Trả lờiXóa
  6. Thăm ngocyen một xí xi rồi về. Bài thơ thật buồn ngocyen ơi! Ai cũng có lúc cảm thấy cô đơn hỉ?

    Trả lờiXóa
  7. Mong chị ấy sức khỏe và mọi điều tốt đẹp. Nhớ lắm!

    Trả lờiXóa
  8. Có lẽ là trốn vào một khu vườn yên tĩnh nào đó của riêng mình, rồi sẽ lại quay về chị ơi.

    Trả lờiXóa
  9. Khi 360 gần dẹp tiệm mình than với KD rằng khg biết sẽ trôi dạt về đâu ? vì mình khg thích Ya Plus ...KD bèn rủ mình sang Mul và em còn cho sườn để tạo blog trong Mul nữa ... Thắm thoát cũng hơn năm ...Thời gian nầy KD đã vắng nhiều lần làm cho các bạn rất băn khoăn ...nhưng em rất kín đáo, khg nói lý do ... Mình rất quý KD và cũng như các bạn, mình chỉ biết mong sao KD sớm về hội ngộ với bạn bè ...

    Trả lờiXóa
  10. Mình thấy KD từ 360 nhưng chưa có dịp quen Yến à! Mong bạn ấy luôn bình an! có ngày KL sẽ vắng lâu... chẳng biết Yến có nhớ mình không ta? hihi

    Trả lờiXóa
  11. Cùng chị cầu mong cho chị Kim Dung sức khỏe và bình an, sớm ngày tái ngộ :)

    Trả lờiXóa
  12. Qua cái note này của chị, em mới biết thêm được một hồn thơ dung dị mà rất đỗi sâu lắng, dễ thương. Mong 2 chị sẽ sớm có ngày hạnh ngộ!

    Trả lờiXóa
  13. Có những tâm hồn lưu lạc và chính nhờ vậy thơ bật ra tự đáy lòng không kìm nén, không làm dáng. Một nỗi buồn từ một tình bạn rất đẹp....

    Trả lờiXóa
  14. Con người ta có nhiều nhu cầu, nhu cầu sống có bầy đàn, có gia đình, có bạn bè...
    rồi đột nhiên... một ngôi sao bị đi lạc, bị mất hút trong dãi thiên hà mênh mông...

    Trả lờiXóa
  15. Nói nhiều như Mun đen thui và TTM đây cũng tình cảm zậy...

    Trả lờiXóa
  16. hehe... câu này chính xác chị hén. Nói nhiều kg phải nói xạo mà là tình cảm phơi bày tất tần tật ấy mà.
    Chủ nhà vắng bạn nên bùn hiu chả thèm coi note rùi...

    Trả lờiXóa
  17. Chia tay một người bạn buồn thiệt, biết bao giờ tái ngộ.

    :)

    Trả lờiXóa
  18. Cám ơn em, chị cũng mong sẽ như những lần trước, bạn ấy đi chơi loanh quanh đâu đó, rồi lại về mul, chứ nhớ bạn sao chịu nổi chứ.

    Trả lờiXóa
  19. KD lại đi vắng nữa rồi, trước khi đi em ấy thả vào nhà chị một bản nhạc... dù chị biết entry đó không cần nhạc... nhưng cũng cảm động vì sự chu đáo của em. Mong em luôn bình an từng ngày. Rất mong thế.

    Trả lờiXóa