Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Mùa đông thiếu ngọn gió mùa.

...Nên cái nắng cái nóng cứ làm mình ngây ngây, ngột ngạt đến khó chịu. Nhớ mùa đông những ngày xa xưa quá. Nóng, nhưng chẳng thể nào tuôn chảy một giọt mồ hôi. Người ta cứ phải tìm cách tháo những giọt nước trong người ấy ra. Oái oăm thật.

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

Cho ta thả một sợi buồn...

Đâu phải lúc nào cũng được an nhiên , thư thái như mây trắng giữa trời kia đâu. Cuộc đời là những thác những ghềnh những đèo những dốc... cứ ngang nhiên chắn trước mặt ta. Giá như sợi tóc còn đen, đôi chân còn thẳng, thì tất cả những điều ấy chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Cho ta thả một sợi buồn
Chiều nay giữa cõi vô thường, quên trôi....